Xin anh đừng hờn trách em,… có lẽ duyên chúng mình đến đây là cạn rồi. duyên đi, mong anh đừng giữ lại. Sớm muộn gì mình cũng xa nhau,… vậy thì hãy xa nhau từ bây giờ để không phải phí hoài đi tuổi xuân của nhau.

Mình chia tay anh nhé!

Đi với nhau như thế đủ rồi, mình chia tay đi anh. Sau quãng thời gian bên nhau ít ỏi,… em đã nhận ra rằng chúng mình khác nhau nhiều quá anh à. Mình chia tay đi anh. Em không muốn dối mình và dối anh thêm được nữa. anh nói đúng, mình đến với nhau chẳng dễ dàng gì, phải trải qua bao nhiêu lời ra lời vào và những ánh mắt khó chịu của mọi người. như anh nói đấy, chúng mình cứ như hai con thiêu thân lao vào yêu nhau mà thật sự chúng ta chưa hiểu nhau chút nào.
Không còn yêu nhau thì cũng đừng làm kẻ thù...

Em nhanh thích nhanh chán, anh lại muốn lâu dài.Anh nói về tương lai, còn em thì lại luôn nghĩ về quá khứ.Anh người lớn chững chạc, còn em thì lại quá trẻ con. Tính anh thích con gái nghe lời, còn em thì lại quá ư là ương bướng. Bởi vậy… chúng mình khác nhau quá phải không anh? Hay là mình chia tay đi anh.

Chúng ta sở dĩ đã sai ngay từ khi bắt đầu rồi anh ạ. Là em, em sai khi là người chủ động quay về bên anh, sai khi cố bất chấp tất cả để đến với anh. Vậy nên anh đừng luôn miệng xin lỗi em như thế.

Anh ngốc lắm! nếu người ta muốn tha thứ, người ta đã tha thứ cho anh lâu rồi. sao phải để anh tự dằn vặt mình như thế. anh khổ tâm và em cũng chẳng khác gì.

Mình chia tay anh nhé!

Xin anh đừng hờn trách em,… có lẽ duyên chúng mình đến đây là cạn rồi. duyên đi, mong anh đừng giữ lại. Sớm muộn gì mình cũng xa nhau,… vậy thì hãy xa nhau từ bây giờ để không phải phí hoài đi tuổi xuân của nhau.

Xin anh đừng níu kéo… hãy để em bình tĩnh dời xa anh mà không cảm thấy áy náy. Xin anh đấy.

Em có thể lẳng lặng rời xa anh, có thể lại một lần nữa mà biến mất khỏi anh không một tung tích,.. nhưng em không thích. Mình đến với nhau là tự nguyện từ cả hai phía nên em cũng muốn khi mình xa nhau,… cũng được sự thông qua của cả hai.

Hãy cứ coi như quảng thời gian qua là kỷ niệm của cả hai nha anh. Kỷ niệm dẹp đẽ và đáng nhớ. Với những cái lần đầu của người con gái tuổi hai mươi cùng anh.

Đừng hờn trách em và cũng đừng tự trách mình.Mình chia tay, em cũng chẳng vui vẻ gì, người ra đi chưa chắc đã là người sung sướng nhất.Cho em ôn anh một chút, cho em níu kéo một chút hơi ấm quen thuộc từ người em yêu. vì ngay mai có thể cái ôm này và cái nắm tay này sẽ chẳng còn là của riêng mình em nữa…

Không còn yêu nhau thì cũng đừng làm kẻ thù...

Đừng ghét em anh nhé! mình không còn là người yêu nhưng em cũng không mong chúng ta là kẻ thù. dù sao thì cả em và anh cũng đã từng rất yêu nhau, tình yêu thật sự rồi đúng không anh?

Tha thứ cho em anh nhé!