Thời gian đầu lúc anh níu kéo đã rất nhiều lần khi em bỏ anh quay đi em đã rớt nước mắt chỉ muốn chạy lại ôm chầm lấy anh. Nhưng lý trí đã chiến thắng con tim…

Là em nợ anh lời hứa trọn đời bên nhau, là em nợ anh tình yêu thủy chung son sắt, là em nợ anh… Nhưng anh à! Cho tới giờ phút này khi âm thầm theo dõi anh em đã khẳng định dù tim rất đau nhưng em không hề hối hận.

Ngày đó ta yêu nhau một tình yêu ngây thơ và trong sáng, cái tuổi học trò bồng bột ngây ngô nhưng tình yêu đó nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Cả 2 ta đều không phải là người đầu tiên khiến đối phương rung động nhưng là mối tình đầu chính thức của nhau. Em vẫn nhớ như in ngày đó trường của chúng ta cách xa nhau, nhưng anh vẫn nhẫn nại đưa em gần tới trường mỗi buổi sáng.

Mối tình đầu cũng như đi trên cát, bước thật nhẹ nhưng vẫn in sâu...

Nhớ những lúc mình trốn học đi chơi, nhớ những khi em và anh chơi trò thử ông trời, nếu trời mưa thì thế này, nếu trời không mưa thì sẽ thế kia thường thì em luôn là người thua cuộc. Nhớ hơi ấm của anh ôm chặt lấy em, nhớ cả những nụ hôn ngọt ngào mê đắm

Em nhớ có lần em có tiết thể dục, em quên không mang vợt cầu lông, anh đã không ngần ngại đạp xe quay trở lại phi như bay về nhà rồi phi như bay đuổi kịp em để đưa vợt cho em để em không bị phạt. Giây phút đó nhìn sự mệt nhọc mồ hôi nhễ nhại của anh sau một cuộc phi như tên lửa vì em, em thật sự đã rất xúc động, em đã nghĩ rằng anh chính là người đàn ông của cuộc đời em, nhất định em sẽ nắm chặt tay anh, nhất định sẽ không để cái gọi là mối tình đầu “Yêu nhau nhưng không đến được với nhau” như người ta vẫn thường nói.

Mối tình đầu cũng như đi trên cát, bước thật nhẹ nhưng vẫn in sâu...

Hơn 1 năm tình yêu đó không phải quá dài nhưng đủ để cho ta những kỉ niệm sâu sắc, đủ để cho em hiểu anh là người con trai tốt yêu em chân thành và sâu sắc. Là em không đủ tốt để có thể tiếp tục yêu anh, là do em không đủ tự tin để cùng anh bước tiếp, là do em không đủ niềm tin để bên anh mãi mãi. Vì em sợ, chính em là lý do là rào cản cho con đường phát triển của anh.

Ngày mẹ anh nhắn tin yêu cầu em phải tránh xa anh, em đã rất sợ hãi và lo lắng dù yêu anh nhưng em mới học có lớp 12 cái tuổi phải lo cho sự nghiệp học hành tương lai, cái tuổi ấy mà sống chết vì tình yêu thì hẳn là các bậc phụ huynh sẽ không đời nào đồng ý, em cũng rất lo sợ mẹ anh sẽ đến tìm gặp gia đình em như lời mẹ anh nói. Thật sự em không thể…

Rồi cùng lúc ấy, món quà em tặng anh bạn cùng lớp anh vô tình làm hỏng, em thấy anh không giận dữ rất bình thường lại còn hay đi cùng người đó vui vẻ, trái tim non nớt của em đã nghĩ rằng hình như anh không yêu em nhiều như em vẫn nghĩ, tình yêu anh dành cho em nó không tới mức để em phải sống chết đánh đổi.

Anh đã từng nói rằng nếu không lấy được em thì anh sẽ ở vậy thậm chí đi tu, hoặc nếu có yêu ai đó thì cũng phải mất ít nhất 10 năm để anh dám tiếp tục yêu ai đó. Thời điểm đó em đã nghĩ rằng ” Thật sự, nếu là của nhau sẽ có lúc quay về “. Vào thời điểm ấy em thật sự nghĩ rằng mình nên chấm dứt để cả 2 tập trung vào học sẽ tốt hơn rất nhiều, và cũng là kiểm chứng cho tình yêu của đôi ta.

Mối tình đầu cũng như đi trên cát, bước thật nhẹ nhưng vẫn in sâu...

Thời gian đầu lúc anh níu kéo đã rất nhiều lần khi em bỏ anh quay đi em đã rớt nước mắt chỉ muốn chạy lại ôm chầm lấy anh. Nhưng lý trí đã chiến thắng con tim. Khi lên đại học một thời gian, em có nghe tin anh đã có bạn gái mới, em mỉm cười chua chát, chỉ biết thầm chúc cho anh. Nhưng vẫn như một con ngốc âm thầm dõi theo anh trên yahoo mỗi lần nhìn nick anh sáng cứ tự dưng vui đến lạ, hy vọng rằng anh sẽ ib hỏi thăm em nhưng đó mãi chỉ là hy vọng.

Sau này có facebook thấy anh kết bạn với những người bạn cùng lớp mà không có em, em thật sự rất buồn, đã tự nhủ lòng kiêu ngạo không cho phép em kết bạn trước nhưng rồi lần này lý trí đã không thắng nổi con tim, khi anh chấp nhận kết bạn với em, em đã rất ngại nhưng cũng rất vui mừng, dù không nói chuyện gì với nhau nhưng hàng ngày vào facebook của anh theo dõi trạng thái những dòng coment của anh em cũng thấy vui ạ thường, y hệt như một con ngốc vậy, mặc dù thấy anh hạnh phúc bên ai kia, em rất chua xót nhưng cũng hạnh phúc.

Dù có lúc em đã rất ghen với cô gái kia khi nghĩ những gì chúng ta đã có, những câu nói anh đã từng thì thầm bên tai em, nhưng nghĩ kĩ lại chính là em buông tay anh cơ mà. Đôi khi vô tình gặp nhau trên đường, ta lặng lẽ lướt qua nhau, anh biết không? Tim em đã thổn thức như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vì được gặp anh. Anh biết không ngày đó em lấy lý do là có người khác là em nói dối anh đó đồ ngốc, dù người đó cũng rất tốt với em, em cũng đã muốn ở bên người đó để quên anh, nhưng thật sự quá khó khăn khi ở bên người ta hình bóng anh cứ xuất hiện trong đầu em.

Mối tình đầu cũng như đi trên cát, bước thật nhẹ nhưng vẫn in sâu...

Giờ đây khi ngồi viết những dòng này, em biết anh sẽ chẳng khi nào đọc được, những em vẫn viết, viết cho chính em, giãi bày cho chính em, để rồi sau hôm nay, em sẽ hoàn toàn quên anh. Bây giờ khi thấy anh đã thành đạt, sống vui vẻ hạnh phúc em đã yên tâm, cho dù đã nhiều lần em tự hỏi nếu ngày đó em lì lợm không rời xa anh không biết chúng ta sẽ như thế nào nhưng nhìn vào những gì anh có ngày hôm nay, em tin mình lựa chọn đúng. Chỉ cần anh hạnh phúc mọi thứ ai đúng ai sai, ai yêu ai nhiều hơn đâu còn quan trọng. Người ta thường nói ” tình đầu là khó lâu bền” và chuyện tình chúng mình đúng vậy chóng tàn mà lâu quên. Quên anh không có nghĩa là không còn nhớ, nhưng không phải nhớ để tiếp tục yêu anh âm thầm, để tiếp tục dằn vặt con tim mà là nhớ để trân trọng những đoạn kí ức đẹp của hai ta, để em thấy rằng em cũng có một mối tình đầu đẹp tuy không dài.

Mối tình đầu cũng như đi trên cát, bước thật nhẹ nhưng vẫn in sâu...

Giờ đây ngồi nghĩ lại hình như cũng đã lâu lắm rồi em không còn có thói quen vào facebook của anh để xem dòng trạng thái, không còn hay để ý tới nick của anh có sáng hay không. Em cũng thấy người bao năm bên cạnh em không phải là anh, người đã hy sinh cho em rất nhiều họ cũng đáng được yêu và trân trọng. Em sẽ không còn mù quáng tự làm tổn thương chính mình và họ nữa.

Quên anh, là để em giải thoát cho chính mình

Quên anh, là không để một người nữa cũng phải ngốc nghếch giống như em

Quên anh, là để em được hạnh phúc…

Anh à, mối tình đầu của em, người đã từng yêu em rất nhiều, người em đã từng yêu sâu sắc… Chúng ta hãy thật hạnh phúc nhé, trên con đường khác nhau.